Sunday, November 29, 2009

Mua sách Vietnam Under Communism, 1975-1972


http://www.hooverpress.org/client/client_pages/customer.cfm

 

Purchase


Vietnam Under Communism, 1975–1982

Author: Nguyen Van Canh
Product Code: 7852-6
ISBN: 978-0-8179-7852-5
Availability: In stock.
Price: $9.95

Based on his own experiences, extensive use of primary and secondary sources, and interviews with Vietnamese refugees who lived under the new order, Nguyen Van Canh analyzes the contemporary political and administrative structure of Vietnam and its leaders, culture, education, economy, and foreign policy.

E-mail:
hooverpress@stanford.edu

Our books are distributed by the Chicago Distribution Center:

Hoover Press
Chicago Distribution Center
11030 South Langley Avenue
Chicago, IL 60628

Phone:

 

(773) 702-7000

Toll free:

 

(800) 621-2736

Fax:

 

(800) 621-8476

E-mail:

 

orders@press.uchicago.edu

 

------------

Vietnam Under Communism, 1975-1982

Nguyen van Canh

Reviewed by Donald S. Zagoria

Winter 1983/84

 

The author was a professor at the Saigon University law school and an active member of the Dai Viet, Vietnam's staunchly anti-communist nationalist movement. He provides a thorough account of the structure of Vietnamese society under communism, drawing both on official statements and on interviews with refugees. The picture that emerges is grim: Vietnam's "Bamboo Gulag" includes at least 50 "reeducation" camps with more than 126,000 inmates as of 1980-81. Particularly brutal is the treatment of former Catholic, Buddhist, Cao Dai and Hoa Hao leaders.

 

Title Vietnam Under Communism, 1975-1982

Nguyen van Canh

Hoover

1983

328 pp.

$34.95

 

http://www.foreignaffairs.com/articles/38215/donald-s-zagoria/vietnam-under-communism-1975-1982




(2006) Phỏng vấn Gs Canh về VC tuyên vận tại học khu San Jose

PHỎNG VẤN GS NGUYỄN VĂN CANH về TUYÊN VẬN CHO VC TAI SAN JOSE CITY COLLEGE (2006).

Bài phỏng vấn này được thu thanh tối ngày 8 tháng 12, 2006 và phát vào chiều Chủ Nhật trên đài Radio Chân Trời Việt 14:30, ở San Jose, CA vào 4 giờ chiều do Phóng viên Thiên Ân thực hiện..
 

 Chương trình Phát thanh của Hội Cựu Sinh Viên trừơng Võ Bị Quốc Gia Việt nam xin thân ái kính chào tòan thể quí vị thính giả. Hôm nay ngày Chủ nhật 10 tháng 12 năm 2006, Chương trình Hội Cựu Sinh Viên Võ Bị hân hạnh được đón tiếp Giáo sư Nguyễn văn Canh trên diễn đàn này về một vấn đề nóng bỏng trong cộng đồng người Việt ở Bắc California. Đây cũng là một vấn đề mà người tị nạn trên toàn quốc phải đối phó trong hiện trạng cũng như trong tương lai.

 

Đó là công tác tuyên vận cho Việt cộng rất qui mô do Học Khu Đại Học Evergreen và San Jose City College thực hiện. Như quí thính gỉa đã biết, ngày 14 tháng 11 vừa qua, khoảng 100 đồng hương tị nạn đã đến Phòng họp của Hội Đồng quản trị Học khu tọa lạc tại 4750 San Felipe Rd, San Jose CA 95135 để phản đối và đòi Hội Đồng quản trị Học Khu này hủy bỏ Dự án vì làm công tác tuyên vận cho Việt cộng tại đây. Dù vấn đề này không được trù liệu trong chương trình nghị sự hôm đó, Hội Đồng đã lắng nghe tiếng nói của cộng đồng và tuyên bố rằng trong phiên họp tới vào Thứ Ba ngày 12 tháng 12, Hội Đồng sẽ quyết định. Bây giờ, Phan thiên Ân bắt đầu cuộc phỏng vấn.

 

Xin bấm vào đây để nghe phần âm thanh phỏng vấn.

 

Phóng viên Phan thiên Ân: Kính chào GS Nguyễn văn Canh.

 

 GS Nguyễn văn Canh: Chào chị Phan thiên Ân và toàn thể quí thính giả.
 PV Phan thiên Ân: Trước hết, Thiên Ân xin đọc Bản Tin cộng đồng về vấn đề này để quí thính gỉa rõ, trước khi xin Giáo Sư Canh làm sáng tỏ thêm một số chi tiết.


 "Tin Cộng Đồng:

 

 Học Khu Đại Học San Jode- Everygreen sẽ họp quyết định về chương trình Hợp Tác với Cộng Hoà Xã Hội Chủ Nghĩa Việtnam ngụy danh là Trao Đổi Giáo Dục và Văn Hoá trong Dự Án qui mô có tên là Global Education Opportunities (GEO). Chương trình hợp tác với VC này bao gồm một số hoạt động :


 1) San Jose City College (SJCC) đưa sinh viên gốc Việt về Việt nam để học tiếng Việt. Tờ Báo Điện tử NGỪƠI VIỄN XỨ ngày 12 tháng 5, của Việt cộng có trụ sở ở Sài gòn, loan tin ngày 23 tháng 5, SJCC mang một nhóm sinh viên gốc Việt gồn 14 người về Hà nội học, trong vòng 10 ngày và lớp học được tổ chức tại Ủy Ban Ngừơi Việt Nam ở nước ngoài (UB), tại 32 Bà Triệu, Hà nội. Đây là khoá học đầu tiên do UB tổ chức dành cho con em người Việt đang sinh sống tại nước ngoài.


 2) Đưa một số viên chức chính phủ VC ( government officials)… sang SJCC học về kỹ thuật, quản trị v.v.


 3) Hai Đại học thuộc Học Khu này sẽ tổ chức các môn học: Văn Hóa, Lịch Sử, và Chiến Tranh Việt nam
 Dự án này có một kinh phí là $300,000 MK, một phần lớn là do Bộ Giáo Dục Liên Bang tài trợ, nghĩa là tiền thuế của chúng ta


 Trong khoảng 5 năm qua, cả hai bên đã âm thầm tiếp xúc với nhau để thực hiện chương trình này. SJCC và Học Khu đã đến Việt nam và ít nhất có 2 phái đòan Việt cộng đến họp với SJCC.


 GS Nguyễn xuân Vinh hướng dẫn một phái đòan đến gập người đứng đầu học khu về quản trị là Chancellor Rosa Perez vào ngày 7 tháng 11 để yêu cầu hủy bỏ chương trình này, với các lý do được nêu trong Thông Cáo Báo Chí đề ngày 1 tháng 11, 06. Đại để các lý do được nêu ra là JSCC và Học Khu khi lập ra chương trình này đã là nhận làm tay sai cho VC, với tiền thuế của dân Mỹ để thực thi Nghị Quyết 36 của Chính trị bộ Đảng Cộng sản Việt nam, nhằm khống chế, lũng đọan cộng đồng tị nạn, đặt nền tảng ý thức hệ Cộng sản trong việc giảng dạy văn hoá, lịch sử VN, giải thích chiến tranh VN theo luận điệu của CS. Các lớp dạy tiếng Việt là do Cánh Tay của Đảng Cộng Sản phụ trách, không phải cơ sở giáo dục v.v.
 Bà Perez không giải quyết vấn đề một cách minh bạch.
 Đến ngày 14 tháng 11, Hội Đồng Quản Trị Học khu họp và khoảng 100 Đồng hương của chúng ta trong vùng, dù không được thông báo kịp thời đã đến dự để phản đối. Nhiều người đã đưa rất nhiếu lý lẽ vững chãi để đòi huỷ bỏ. Có cả 2 viên chức Mỹ, môt là Giáo sư phản đối. Bà Fuentes, chủ tịch của Hội Đồng đã hứa rằng vấn đề này sẽ được quyết định trong một phiên họp của Hội Đồng vào ngày Thứ Ba 12 tháng 12, 06 tại Hội trường của Học Khu
 Các Giáo sư người Việt thuộc hai đạị học này rất bất bính và đã chống đối Dự Án GEO/Việt nam từ lâu, nhưng không có kết quả.
 Đồng hương của chúng ta nên đến tham dự thật đông vào buổi tối ngày Thứ Ba 12 tháng 12 tới, cũng tại Phòng Hội của Học Khu để biểu dương sức mạnh của Cộng Đồng người Việt tị nạn, và cũng để những ai còn cam tâm làm tay sai cho VC phải mở mắt ra, đừng mù quáng nữa.
 Ủy Ban Chống Tuyên Vận tại City College./
."

 

 Việc trao đổi giáo dục/văn hoá giữa các Đại học của các quốc gia khác nhau là vấn đề bình thường. Nhưng ở đây, Bản Tin Cộng Đồng đã nêu dược tính cách "rất bất thường" của Dự Án, biểu lộ rõ đây là một công tác được nguỵ trang là văn hoá giáo dục để thực hiện công tác tuyên vận của VC.


 Để làm vần đề được sáng tỏ hơn, xin Giáo sư nói thêm thí dụ như các lớp học tiếng Việt tại Việt nam trong Dự án GEO/ VN này.
 
 GS Canh: Có một số điểm cần lưu ý:


 1.Dạy Việt ngữ ở Việt nam. Giảng dạy một ngôn ngữ là một hoạt động ở bất cứ đâu là do một cơ sở giáo dục phụ trách. Nhưng trường hợp này, thì khác. Như tôi nói trong Bản Tin Người Viễn Xứ kể trên, cơ quan phụ trách công tác này là một cơ quan của Đảng Cộng Sản phụ trách. Đó là Ủy Ban Người Việt ở nước ngoài. Cơ quan này đã mở một lớp cho 14 sinh viên Mỹ gốc Việt hôm 23 tháng 5 năm vừa qua. Nếu khôn ngoan hơn, Đảng đặt lớp đó tại một Đại học ở Hà nội, rồi luồn cán bộ vào dạy thì ít ai ngờ tới. Đằng này, Đảng CS đã ngang nhiên thực hiện công tác này một cách công khai tại trụ sở của Ủy Ban, một cơ quan của Đảng, ở 32 Đường Bà Triệu, Hà nội.


 2. Ngoài ra, nội dung dạy gì cũng phải xem lại. Không ai có ý nghĩ khác là Đảng nhồi ý thức hệ Mác Lê hay làm công tác tuyên truyền với đám trẻ này. Ở Tây phương, giáo dực được hưởng qui chế tự do, và độc lập, chính vì việc này Học Khu Đại Học đã đánh lừa mọi người và làm mọi người tưởng rằng đi học tiếng Việt ở Hà nội là học tiếng Việt mà thôi.


 3. Ngay cả học tiếng Việt tại City College ở Mỹ này, cộng đồng chúng ta cũng phải xét lại, để ý đến nội dung chương trình và giáo sư phụ trách. Cũng có những "bất thường khác." Nhìn vào danh sách các người phụ trách cũng chỉ là hai hay ba người mà cộng đồng ai cũng biết rõ họ là những người công khai họat động cho VC. Họ đã ở vùng này trong nhiều năm. Trước đây ở San Francisco City College cũng đã có phụ huynh than phiền về việc dạy Mộn Viêt ngữ cuả GS Việt thân cộng và đe doạ cho điểm "rớt", vì thế phụ huynh không dám lên tiếng, vì sợ con em mất mảnh bằng. Chúng ta cần cảnh giác phụ huynh và sinh viên trong lãnh vực này.


 4. Trong các chương trình trao đổi văn hoá giáo dục, các sinh viên ngoại quốc phải tự lo lấy vấn đề thủ tục, trả học phí v.v. cho trường ở Mỹ . Nếu sinh viên Mỹ đi học ở các quốc gia khác, trường của mình giúp liên lạc ghi danh, đóng học phí, trang trải chi phí v.v.. Bất thường ở đây là Dự án dành một ngân khoản cho hoạt động này là $68,000. Tại sao các sinh viên từ VN đến học ở City College không đóng phí khoản $68,000 ấy để City College lo hoạt động, mà lai lấy tiến thuế của dân?
 5.Còn một bất thường nữa là: tôi là người Việt đóng thuế, thuế đó lại được sử dụng cho VC dạy trẻ Việtnam về ý thức hệ chống lại dân tộc Việt nam , như trên tôi nói là được dạy tại trụ sở của Đảng CSVN..
 
 PV Phan Thiên Ân: Kính thưa Giáo sư, Giáo sư có nói rằng SJCC đưa "viên chức chính phủ" cộng sản sang SJCC học và thiết lập mối liên hệ "chị em" giữa SJCC và các đại học cấp tỉnh của VC.? Đây rõ ràng là có âm mưu mang cán bộ VC đến San Jose một cách chính thức, giúp chúng thao túng, lũng đoạn hàng ngũ tị nạn, và kiểm soát người tị nạn cộng sản? Hiện nay ai cũng biết rằng đã có cán bộ VC xâm nhập hàng ngũ tị nạn, gây ra sự phân hoá trong cộng đồng. Tuy nhiên, chúng không thành công kiểm soát được người tị nạn. Cán bộ chính quyền VC đến Hoa Kỳ đi đến đâu đề bị xua đuổi, nên lén lút, không dám ra mặt. Nếu Dự án này của SJCC thành công, thì VC sẽ thiết lập văn phòng Đảng ủy ở đây để kiểm soát người tị nạn hay sao?

 


 GS Canh: Có. Trong Dự án, SJCC có trù liệu mời các viên chức chính phủ mà tôi dịch từ chữ "government officials", các giáo sư và các người khác sang SJCC học tiếng Anh " cấp tốc", học kỹ thuật học, thương mại. Cũng có đề cập yới thiết lập mối liên hệ "chị em" với các trường Đại học cấp tỉnh của VC. Phỏng đoán của chị rất đúng nếu mọi điều toan tính của SJCC được thực hiện như ý muốn.
 
 PV Phan thiên Ân
: Bản tin cộng đồng có nói tới SJCC và VC đã "âm thầm" liên lạc với nhau về dự án này, và cộng đồng không ai hay biết gì.

 


 Chắc là phải có tay sai VC nằm vùng, vận động làm công việc này cho VC. Giáo sư có thể cho biết sự việc diễn tiến như thế nào?

 


 GS Canh: Họ khai trong Dự Án rằng Tiến sĩ Chui Tsang, trước đây là Viện trưởng SJCC đi thăm Việtnam với phái đoàn Tổng thống Clinton vào cuối 1999, nhân dịp này đã thương thảo trao đổi giáo dục với VC. Rồi Trần khang Thụy, Phó Viện trưởng thường trực, Đại học Kinh Tế, Tp Hồ chí Minh đến SJCC và " cam kết thực hiện chương trình trao đổi chiếu theo cam kết sơ khởi của TS Chui Tsang đưa ra vào năm 2001."

 

Mùa Thu 2003, Thứ trưởng phụ trách kỹ thuật học của VC mời phái đòan SJCC đến Việt nam. Phái đoàn gồm 4 người: TS Chui, Hồ lê MaiHuong, TS Nancy Wolfe và Savander Parker (người này thuộc San Jose State) để họp với 4 trường Đại học khác. Họ đã họp với Thứ trưởng Kỹ Thuật học, TS Đỗ văn Lộc và ban Tham mưu để thiết lập "lòng tin cậy lẫn nhau." Mùa Thu 2004, TS Lộc cùng với phái đoàn 7 người gồm nhiều nhân viên chính phủ và đại diện một số Đại học VC đến thăm SJCC.
 Cả hai bên âm thầm làm việc để thực hiện Dự Án này.
 
 PV Phan thiên Ân:
Thưa Giáo sư, tôi có một thắc mắc là TS Chui Tsang đi với phái đòan TT Clinton thăm VN, và có phải đây là chính sách của Tổng thống Mỹ, nên mọi người phải lưu tâm? Ngoài ra, qua móc nối "cao cấp" như vậy và nhìn vào chương trình hoạt động trong các lãnh vực giáo dục mà Giáo sư phân tích, thì đây quả là một Dự án có phạm vi rộng rãi và sâu xa để thực hiện chính sách của Đảng CS.

 

Rộng rãi vì gồm nhiều lãnh vực như giáo dục ý thức hệ qua các môn sử học, chiến tranh Việt nam, như thiết lập "chị em" với nhiều Đại học "cấp tỉnh", như huấn luyện các bộ cao cấp VC, là nhân viên chính phủ, như đưa sinh viên Mỹ gốc Việt về VN học tại trường Đảng. Sâu xa là vì SJCC góp phần vào việc "trồng người" qua móc nối và huấn luyện để có thể sử dụng cả chục năm sau. Đó là chưa kể đến việc SJCC tạo điều kiện chính thức để cán bộ Đảng xâm nhập vào cộng đồng tị nạn, gây ra mối lo âu về an toàn thân thể cho người tị nạn, không những tại địa phương mà tại khắp quốc gia này.

 


 Truớc mối nguy cơ lớn lao đó, Giáo sư có đòi hỏi là Dự Án này phải được hủy bỏ. Vậy xin Giáo sư cắt nghĩa kế họach đối phó như thế nào mà họ ám chỉ có cả TT Mỹ có liên hệ.

 


 GS Canh: Việc TS Chui Tsang đi trong phái đòan Clinton đi thăm Vietnam đâu có nghĩa là TT Clinton đích thân lo dự án này. Ngoài ra cần phải hiểu đi với phái đòan Clinton là đi như thế nào? Đi bên cạnh Clinton, để họp với mấy VC ở Sàigòn để lập Dư án này hay sao? Thường thì, trong nội bộ phái đòan của một Tổng Thống chỉ gồm một nhóm nhỏ (inner circles) mà thôi.

 

Tôi không biết Chui Tsang, một viện trưởng một đại học cộng đồng nhỏ bé ở San Jose, CA quan trong tới mức nào để Clinton gồm trong phái đòan? Tôi được biết một phóng viên người Việt làm cho đài RFA, do Quốc Hội Mỹ tài trợ, được cử đi theo phái đòan Clinton để tường thuật chuyến đi của TT Clinton thăm VN đã bị chặn ở phi trường, không cho nhập cảnh ( dĩ nhiên là anh này đã có thành tích trước đó không "tốt" với VC). Nếu là thành viên trong đoàn của Clinton, thì về phương diện ngoại giao, ( tôi chưa nói tới phái đòan của một nguyên thủ quốc gia được mời đến thăm), không một quốc gia nào dám cản anh phóng viên ấy. Tuy nhiên, anh phóng viên này đi Việt nam nhân chuyến viếng thăm của Tổng thổng Clinton, cũng như gần 1,000 người khác là thương gia, kỹ nghệ gia và người khác đến tìm kiếm cơ hội làm ăn. Như thế, cũng có thể nói rằng họ đi với Clinton đi VN.

 

 Mục đích của thái độ mập mờ này làm cho thiên hạ nghĩ rằng đó là điều quan trọng.
 Về điểm này, nếu cần phải dùng giải pháp pháp lý để đối phó với âm mưu của SJCC này, và khi cần phải xin án lệnh của Toà án triệu dụng TS Chui Tsang về tội khai man để lấy tiền của Bộ Giáo Dục Liên Bang cho Dự án này, chúng ta có thể biết rõ chi tiết.
 
 Về chi tiết khi chị nói rằng SJCC làm công tác này một cách sâu rộng và to lớn cho VC, thi nhận xét của chi rất đúng. Thực vậy, họ âm mưu reo trồng trong óc giới trẻ gốc Việt những mầm mống, tinh thần phản dân tộc Việt để VC có thể dùng các thành phần trẻ này hàng chục năm về sau. Họ đưa vào chương trình giảng dạy về Lịch sử VN, Chiến tranh Việt nam theo quan điểm của Cộng sản, vì tài liệu cũng như các khuyến cáo của các sử gia Hànội cung cấp cho họ để lập ra chương trình giáo dục. Và mặt khác, họ tạo "thế" hợp pháp cho cán bộ VC xâm nhập cộng đồng tị nạn khắp nơi, nhằm thao túng người tị nạn. VC cần gia tăng hàng ngũ cán bộ hoạt động hợp pháp, công khai vì như ai cũnng biết chỉ có vài tên như hiện nay đang hoạt động như vậy.

 


 Còn đội ngũ VC nằm vùng đâu có dám ra mặt.

 


 Để đối phó, tôi có phác hoạ ra Kế hoạch chống lại âm mưu này như ghi trong Thông Cáo Báo Chí ngày 1 thang 11 năm 06.

 


 Trước mắt, tôi kêu gọi đồng hương ở San Jose và vùng phụ cận đến tham dự phiên họp của Hội Đồng vào thứ Ba 12/12 này cho đông để biểu lộ sự chống lại Dự án ấy. Sư hiện diện đông đảo của người tị nạn chân chính là chỉ dấu cho Hội Đồng biết rằng chúng ta không chấp nhận cho những người Mỹ, lợi dụng chức vụ của mình vì lý do nào đó làm tay sai cho VC là mang VC đến đây để về sau "khống chế" chúng ta, cũng như làm các hành động khác bất lợi cho dân tộc Việt. Trên nguyên tắc, họ có nghĩa vụ góp phần vào mang phúc lợi chochúng ta là cư dân của họ. Nhưng họ đã làm ngược lại.

 


 Chúng ta không chấp nhận ngoại bang can thiệp vào đời sống riêng tự của cộng đồng chúng ta, và dân tộc chúng ta. Chúng ta chỉ muốn hoà bình và yên ổn sinh sống mà thôi. Sư hiện hiện đông đảo của đồng hương trong buổi họp này là chúng ta tự bảo vệ chính mình.

 


 Tôi cũng cần cảnh giác rằng cuộc đấu tranh này có thể sẽ lâu dài. Người tị nạn phải chuẩn bị tư thế đó. Những vụ cờ VC ở Arlington, TX, sinh viên tị nạn phải bỏ ra hàng năm trời đấu tranh; vụ cờ VC ở Seatlle, Wash. đồng bào ta cũng bỏ ra nhiều thì giờ và tiền bạc mới dẹp được. Về Dự Án San Jose này, kích thước của nó to lớn hơn nhiều: Có nhân viên Hội Đồng Quản trị Học Khu tiếp xúc với lãnh đạo VC ở VN, và các phái đoàn của chính phủ và Đại học của VC đến San Jose bí mật họp để hợp tác với nhau, chứng tỏ tấm quan trọng của nó.

 


 Ủy Ban Phát Huy Nhân Bản Văn Hoá Dân Tộc do GS Nguyễn xuân Vinh lãnh đạo có tiếp xúc vào ngày 6 tháng 12 với Bà Fuentes, Chũ Tịch của Hội Đồng, Rosa Perez để một mặt yêu cầu hủy bỏ Dự Án và mặt khác đưa ra đề nghị Cộng Đồng sẵn sàng hợp tác với Học Khu để tìm các thoả mãn nhu cầu của Cộng Đồng tị nạn, và một buồi họp khác được đề nghị vào thứ Hai tới (11 tháng 12) với Viện trưởng SJCC nếu đạt được kết quả trong chiều hướng đó, thì đây là một điều tốt. Tuy nhiên, việc biểu dương sức mạnh vào tối ngày 12/12 này vẫn là điều tối cần thiết để quyết định sự thành công của chúng ta. Biểu dương này yểm trợ cho việc thưong thảo "hoà bình" với Học Khu để hai bên cùng có lợi. Ủy Ban chống Tuyên Vận đã họp với bà Rosa Perez vào 7 tháng 11, họ chỉ hứa một cách mơ hồ. Rồi qua phiên họp của Hội Đồng vào 14 tháng 11, họ đã nhận được tín hiệu quyết liệt cuả chúng ta Nếu không có biểu dương sức mạnh một cách qui mô vào 12/12, Học khu không bao giờ lắng nghe chúng ta đâu.

 


 Nếu Hội Đồng không huỷ bỏ Dự Án này vào ngày 12/12, một trong nhiều bước khác có thể được thực hiện: Biểu tình, vận động sinh viên bãi khoá, tẩy chay sinh viên Việt đối với SJCC vì đây không phải là cơ sở giáo dục thuấn túy, và là công cụ tuyên truyền cho ngoại bang. Cũng có thể nghĩ đến giại pháp pháp lý để lôi các thủ phạm đã có tên trong Dự Án và Hội Đồng Quản trị là đồng loã vì gian dối (đánh lừa) để lầy tiền của Bộ Giáo Dục Liên Bang tài trợ cho Dư Án ( trong Dự án, có bằng chứng), Dự án phục vụ Cộng Đồng, nhưng Cộng Đồng không được hay biết gì. Đây là một tội hình sự. Dĩ nhiên là có thể có nhiều tội khác nữa. Nếu phải áp dụng giải pháp này, chúng ta sẽ xin một án lệnh buộc các nhân chứng ra hầu toà để cung khai những gì họ dính líu vào công tác này để chúng ta tìm ra mọi sự thật.

 


 Tôi kêu gọi đồng hương tích cực và tiếp tay với Ủy Ban Chống Tuyên Vận cho VC tai SJCC trong công tác này.
 
 PV Phan thiên Ân: Trân trọng cảm ơn Giáo sư Nguyễn văn Canh và toàn thể quí thính giả.và Chương trình Phát Thanh kêu gọi người tị nạn đến biểu dương sức mạnh của cộng đồng vào ngày 12/12 tới và như thế cho người bản xứ thấy rằng VC và Mỹ thân cộng rêu rao rằng chỉ có một số ít người chống lại Dự Án này mà thôi lae sai./.

 

(2004) Gs Canh thuyết trình tại George Mason University

Giáo Sư Nguyễn Văn Canh Thuyết Trình
tại George Mason University

Tuyết Mai (2004)

Virginia.- Từ nhiều năm nay Diễn Đàn Dân Chủ Hóa Việt Nam vùng Hoa Thịnh Đốn không ngừng tìm cách lắng nghe và thâu nhận nhiều cao kiến liên quan đến việc đấu tranh dân chủ cho quê hương. Phương thức giải thể chế độ CS cần được phân tích, thảo luận rộng rãi để mọi ngưới quán triệt, tin tưởng, chóng đi đến thành công. Trong chiều hướng đó Diễn Đàn Dân Chủ Hóa VN vùng HTĐ đã tổ chức một buổi hội thảo. Giáo sư Nguyễn Văn Canh thuyết trình đề tài "Nhân Quyền Và Viện Trợ Kinh Tế Cho VN", vào lúc 2:30 chiều ngày 8 tháng 5 tại George Mason University, Arlington , VA.

Hiện diện trong buổi diễn thuyết này có khoảng một trăm người tham dự. Đây là một buổi chiều gặp gỡ của những nhà đấu tranh , những người mang ưu tư cho đất nước, tương lai dân tộc. Không khí rất trang nghiêm, cuộc thảo luận rất sôi nỗi, súc tích với nhiều sáng kiến mới lạ, quý giá .

Trước hết Ông Nguyễn Cao Quyền giới thiệu về Giáo sư Nguyễn Văn Canh. Ông là một học giả đồng thời cũng là một nhà tranh đấu trong Cộng Đồng người Việt tị nạn tại Hoa Kỳ. Trước 1975 Ông là Phụ Tá Khoa trưởng Đại Học Luật Khoa ở Saigon, là thuyết trình viên ở trường Chỉ Huy Tham Mưu, trường Cao Đẳng Quốc Phòng, Học Viện Cảnh Sát . Ông cũng là giãng sư tại Đại Học Huế, Đại Học Vạn Hạnh. Sau 1975 Ông là học giả của Viện Nghiên Cứu Hoover về Chiến Tranh , Cách Mạng và Hòa Bình của Đại học Stanford ở Cali. Ông là tác giả một bộ sách gồm hai quyển "Cộng Sản Trên Đất Việt" (2002) .

Sau đó Giáo Sư Nguyễn Văn Canh đi thẳng vào vấn đề CSVN vi phạm nhân quyền. Đây là một quốc gia độc đảng, người dân không có quyền thay đổi chính quyền, chính phủ cấm chỉ hình thành Xã Hội Dân Sự bằng cách sách nhiểu, đe dọa, bỏ tù những người ôn hòa bày tỏ quan điểm, đàn áp người thiểu số ở Bắc và Trung Việt.

Cộng sản tước đoạt quyền căn bản công dân và các hoạt động tôn giáo, ngược đãi, kỳ thị cựu quân nhân QĐVNCH, vi phạm quyền làm việc của côâng nhân , khai thác lao động trẻ em , xuất cảng lao động đàn bà...

Theo dự luật Ngoại Viện 2003 ( trong đó có một phần DL Nhân Quyền cho Việt Nam, muốn được Mỹ viện trợ kinh tế, CSVN phải đạt được những điều kiện sau đây: Phải có tiến bộ về việc trả tự do cho các tù nhân chính trị và tôn giáo, phải tôn trọng quyền tự do tôn giáo, cho phép người Việt được tự do tham gia vào các chương trình tị nạn, phải tôn trọng nhân quyền của người thiểu số ở Cao Nguyên Trung Phần và bất cứ nơi nào trên lãnh thổ, không được đồn g lõa trong các hình thức buôn người .

Về hình thức viện trợ thì có hai hình thức : Song phương là giữa Mỹ và VC, cơ quan OPIC bảo hiểm các rủi ro và viện trợ các dự án, Eximbank lo các dịch vụ ngân hàng và các dự án xuất nhập cảng. Viện trợ đa phương, Hoa Kỳ tham dự vào các cơ quan tài chính Quốc tế như International Monetary Fund (IMF), Ngân Hàng Phát triển Á Châu (ADB), Ngân Hàng Thế Giới (WB) . Dự luật quy định Tổng Thống HK phải chỉ định cho đại diện của Mỹ ở các cơ quan tài chính này phủ quyết viện trợ cho CS khi mà những điều kiện nhân quyền nêu trên không được thỏa mãn. Vì sự đóng góp của Mỹ rất lớn trong các cơ quan này nên coi như Mỹ có quyền quyết định viện trợ hay không.

Bộ Trưởng Ngoại Giao phải nộp cho Quốc Hội một báo cáo về các tiến bộ trong các lãnh vực mà Dự luật quy định, đặc biệt là những quyền được ghi trong Công Ước Quốc Tế và trong bản Tuyên Ngôn Quốc tế Nhân Quyền.

Giáo sư Nguyễn Văn Canh kết luận, mục tiêu của DL là phát triển Tự Do, Dân Chủ ở Việt Nam. Đây là một công cụ buộc CSVN phải nhượng bộ bằng cách để cho nhân dân VN được hưởng các quyền căn bản của con người, nếu họ muốn nhận viện trợ kinh tế.

Tháng 12, 2003 nhóm Tư Vấn QT gồm 21 Quốc gia và các tổ chức tài chính quốc tế đã không nghe theo đề nghị của Human Rights Watch và Amnesty International kêu gọi , đã tăng việïn trợ cho CSVN từ $US 2.4 tỉ lên 2.8 tỉ. Theo các cơ quan tranh đấu cho Nhân Quyền, viện trợ kinh tế cho CS mà không đòi hỏi CS thi hành điều kiện "nhân quyền" là tưởng thưởng chúng, khuyến khích chúng gia tăng đàn áp nhân dân VN.

Với tư cách là một người tị nạn cộng sản, chúng ta phải làm gì để đối phó với một dự luật nhân quyền vẫn còn ở Thượng Viện (TNS John Kerry ém nhẹm) và đối phó thế nào với sách lược vi phạm nhân quyền của CS. Tới đây Giáo Sư dành thì giờ cho mọi người góp ý kiến để thảo luận . Một người tham dự nêu lên câu hỏi, chúng ta có nên chống John Kerry không? Nếu Ông ấy đắc cử thì sao? Có nên dồn phiếu cho Ông Bush không, bốn năm qua với hai viện ở Quốc Hội là Cộng Hòa mà Dự Luật Nhân Quyền không được thông qua, Mỹ muốn làm ăn với CSVN, vậy chúng ta phải làm gì để đẩy mạnh Nhân Quyền cho VN?

Ông Nguyễn Văn Canh trả lời, chúng ta đang sống trong một nước tự do, dân chủ, không sợ ai hết. Chúng ta có quyền nói lên tiếng nói của chúng ta. Thí dụ, Ông đã viết thư cho TổngThốùng Bush phản đối việc Bộ Quốc Phòng HK dự tính đón tiếp Tướng Phạm Văn Trà trước đây rất long trọng . Sau bức thư phản đối của Ông, kế hoặch tiếp đón Phạm Văn Trà với kèn trống rình rang, trải thảm đỏ... được thay đổi . Mình phải tích cực, không mong Ông Bush hay Ông Kerry giúp mình .

Có người nêu ra vấn đề chúng ta đấu tranh mà không có sức mạnh và Mỹ đã có chính sách mưu lợi cho họ, muốn làm ăn với cộng sản, nên việc đấu tranh rất khó khăn, mọi việc như đã an bài, vô vọng.

Giáo sư Canh trả lời, chúng ta sẽ dựa vào Mỹ, không có nghĩa là mong Mỹ đem quân qua VN, thắng CS bằng quân sự, mà chúng ta chú trọng hoạt động mạnh trong những lãnh vực liên hệ đến quyền lợi kinh tế của Mỹ phù hợp với điều chúng ta mong muôùn. Chẳng hạn như Hiệp ước thương mãi song phương (BTA) được ký kết giữa CSVN và HK quy định : CS phải giải thể các công ty quốc doanh , phải để tư nhân tham dự vào kinh tế, nhất là trong năm lãnh vực viễn thông, năng lượng (dầu khí) , ngân hàng, bảo hiểm và tài chánh. Những lãnh vực này liên hệ đến quyền lợi kinh tế của Mỹ.Cho tới nay CS chưa giải thể các công ty quốc doanh, ngoại trừ một vài công ty nhỏ, thua lỗ.

Theo tài liệu, 91 trong số hơn 5000 công ty quốc doanh của CS thuộc một nhóm nhỏ do Trung Ương Đảng làm chủ, có tài sản 2/3 tài sản của cả nước. Hiện nay thế giới viện trợ cho CS qua việc cung cấp tiền cho các công ty quốc doanh phát triển, tức là giúp cho Đảng CS mạnh thêm. Gs Canh cho biết, IMF đã chấp thuận viện trợ cho VN 400 triệu trong ba năm để xây dụng hạ tầng cơ sở (xóa đói, giảm nghèo). Họ đã giải ngân 170 triệu trong năm 2003.

Năm nay IMF đòi thanh sát khối tiền trong ngân hàng VN. CSVN viện cớ bí mật quốc gia không cho thanh sát, vì vậy ngày 24 tháng 4 IMF đã cúp viện trợ 230 triệu còn lại. Giáo sư Canh đề nghị chúng ta phải hoạt động thật mạnh với các Nghị Sĩ, Dân Biễu Mỹ , nhờ họ đặt vấn đề với TổngThống Bush , chính phủ đã sử dụng tiền đóng thuế của chúng tôi để viện trợ cho CS mà không đòi hỏi CS thực thi nhân quyền, kể cả việc thực thi những điều khoản ghi trong Hiệp Ước Thương Mãi (BTA) , về việc giải thể việc giải thể các công ty quốc doanh. Cho tới nay CS chưa giải thể các công ty quốc doanh, mà quý vị làm lơ.

Tấn công mặt này là chúng ta phá vở nguồn mạch sống của Đảng CSVN. Trong phần thảo luận , Ông Nguyễn Quốc Khải lập lại lời của Dân Biểu Frank Wolf. Ông Wolf cho biết có một nhóm VC đến Quốc Hội vận động cho Hiệp ước thương mại , trong khi Người Việt tị nạn tranh đấu nhân quyền mà không có ai xuất hiện ở đây. Quý vị tranh đấu mà không tham gia, mong chờ người khác giúp mình, làm cho mình thì đến bao giờ thành công? Giáo sư Canh đề nghị những người không có khả năng Anh ngữ, hay kiến thức chính trị để tiếp xúc với các chính khách HK thì hỗ trợ những người có khả năng, cùng nhau góp sức.

Niên Trưởng Đinh Mạnh Hùng nêu lên vấn đề sách lược, mỗi người đấu tranh một ngã làm cho tiềm lực phân tán. Ông đề nghị các tổ chưcù đấu tranh nên ngồi lại với nhau, thành lập một cơ quan hoặch định sách lược chung, rồi phối hợp hành động đồng nhất khắp nơi .

Bà Chi Ray có ý kiến Giáo Sư Canh đề nghị một sách lược chung để đồng nhất hoạt động chống CS muốn vào WTO năm tới.

Giáo sư Nguyễn Văn Canh cho biết Ông đang chú trọng đến công tác "Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ" . Đây là một chương trình giáo dục quần chúng Mỹ, giúp họ ý thức Nhân Quyền, Dân Chủ, Tự Do cho VN là điều quan trọng. Công tác thứ hai là thành lập "Hội đồng bầu cử" gồm những người Mỹ gốc Việt. Nếu kế hoạch này được tổ chức một cách quy mô trên toàn nước Mỹ, chúng ta có thể đặt điều kiện với các vị Dân cử HK. Nếu chúng tôi bầu cho các Ông thì các Ông phải giúp chúng tôi , đem Tự Do Dân Chủ và Nhân Quyền cho dân tộc tôi ở VN.

Giáo Sư Canh nhấn mạnh , để tranh đấu có hiệu quả ,chúng ta phải áp lực CS thi hành nghiêm chỉnh các điều khoản trong Hiệp Ước Thương Mại ( BTA) . Hiệp ước đó quy định đầy đủ những việc CS phải làm để chuẩn bị vào tổ chức Mậu Dịch Quốc Tế (WTO). Điều này không có gì mâu thuẩn với quyền lợi của người Mỹ muốn làm ăn ở VN.

Vấn đề thứ hai là giải thể chế độ quốc doanh, từ đó kinh tế trong nước sẽ dần dần đi lên , sẽ ảnh hưởng đến nhân quyền . Nhân Quyền được thực hiện thì chế độ độc tài của CS sẽ tan rã.

Chương trình thuyết trình của Giáo Sư Nguyễn Văn Canh về "Nhân quyền và viện trợ kinh tế cho VN" được chấm dứt vào lúc 5 giờ chiều cùng ngày. Theo sau là tiệc trà thân mật với diễn giả. Mọi người trò chuyện rất lạc quan về một viễn ảnh tốt đẹp cho quê hương không còn bao xa.

(Tuyết Mai 2004)

(2006) Nhận định về ban lãnh đạo Việt Nam

 Giáo sư Nguyễn Văn Canh nhận định
về ban lãnh đạo của Việt Nam

VOA News, 05 July 2006

Diễn biến liên quan đến Việt Nam được nhiều người chú ý nhất trong tuần qua là việc thay đổi nhân sự trong guồng máy lãnh đạo của Việt Nam. Trước sự kiện các nhà lãnh đạo miền Nam, nơi được xem là trung tâm kinh tế của cả nước, đã được bầu vào các chức vụ then chốt, nhiều nhà quan sát cho rằng Việt Nam sẽ đạt được nhiều tiến bộ trong lãnh vực kinh tế, dẫn đến những thay đổi chính trị. Tuy nhiên theo một số chuyên gia thì giới lãnh đạo mới sẽ chẳng mang lại những thay đổi nào đáng kể vì tất cả mọi quyết định đều nằm trong tay của đảng Cộng Sản. Mời quí vị theo dõi cuộc phỏng vấn giáo sư Nguyễn Văn Canh, thuộc Viện Nghiên Cứu Hoover về Chiến Tranh Cách Mạng và Hòa Bình Đại Học Standford, do Trần Nam thực hiện trong khuôn khổ những cuộc phỏng vấn của Đài Tiếng Nói Hoa Kỳ về sự kiện này:

VOA: Kính chào giáo sư Nguyễn văn Canh, thưa giáo sư, Quốc Hội Việt Nam đã chọn ông Nguyễn Minh Triết, Chủ Tịch Ủy Ban Nhân Dân Thành Phố Hồ Chí Minh, làm Chủ Tịch Nước, thay thế ông Trần Đức Lương, và chọn ông Nguyễn Tấn Dũng, vào chức vụ Thủ Tướng, thay thế ông Phan văn Khải, giáo sư có nhận xét nào về việc 2 người ở miền Nam được chọn vào những chức vụ quan trọng này?

Những phe phái của đảng Cộng Sản ở miền Nam đã đấu tranh một cách dữ dội để họ nắm quyền hành, để giành giật quyền hành vào trong tay của họ. Kể từ khi ông Võ Văn Kiệt, trước đó đã được bầu làm Thủ Tướng mà ông Đỗ Mười giành mất cái chức vụ đó thành ra cái phe miền Nam cảm thấy rất khó chịu và cay đắng, và kỳ này họ đã thành công. Cả 2 chức vụ lớn trong Nhà Nước, trong chính phủ đều nằm trong tay ông Nguyễn Minh Triết và Nguyễn Tấn Dũng của phe ở miền Nam.

VOA: Thưa giáo sư, giáo sư có nghĩ rằng ngoài lý do mà giáo sư vừa trình bày còn có những nguyên nhân nào khác, chẳng hạn như có người cho rằng Việt Nam muốn chọn thành phần trẻ vào guồng máy công quyền, hoặc đặt nặng vào vấn đề kinh tế?

Theo tôi nghĩ thì không có vấn đề nào khác hơn vì đây là vấn đề chính sách chứ không phải là vấn đề nhân sự. Điểm thứ hai nữa là cơ cấu tổ chức của đảng Cộng Sản nói chung, và đảng Cộng Sản Việt Nam nói riêng cũng vậy, là tập thể chỉ huy, và họ nhất định chạy theo việc bảo vệ xã hội chủ nghĩa vì họ sợ rằng các đế quốc âm mưu thù địch dùng diễn biến hòa bình làm hại cho mục tiêu của họ. Thành ra vấn đề đặt ra ở đây là thay đổi chính sách chứ không phải thay đổi nhân sự. Cho nên dù có trẻ hay già chăng nữa thì lập trường của họ cũng như bản tuyên bố cương lĩnh của họ trong Đại Hội Đảng kỳ 10 của họ vừa rồi là duy trì, bảo vệ xã hội chủ nghĩa.

VOA: Thưa giáo sư, giáo sư nhận xét như thế nào về ảnh hưởng của giới lãnh đạo mới đối với quốc tế và ở trong nước trong các lãnh vực kinh tế và chính trị?

Nhìn chung thì ở trong nước người ta không thấy có gì để có thể gọi là hồ hởi trong việc thay đổi nhân sự vì từ trước đến giờ 10 lần đại hội đảng thì y như nhau chứ không có gì khác cả, thành ra ở trong nước chẳng có gì hồ hởi. Về ngoại quốc thì có một số báo chí hy vọng ở những người lãnh đạo mới. Lần nào họ cũng kỳ vọng như vậy, nhất là kỳ này họ lại thấy có những lãnh đạo trẻ, nhất là những lãnh đạo ở miền Nam, mà miền Nam thì luôn luôn gắn liền với cái mà họ gọi là đổi mới họ cũng hy vọng rất nhiều. Theo tôi nghĩ thì tôi nhấn mạnh một điều rằng chính sách chứ không phải là nhân sự. Nếu như họ từ bỏ xã hội chủ nghĩa và họ chấp nhận dân chủ thì lúc đó sẽ có khác.

VOA: Thưa giáo sư, trở lại những vấn đề ở trong nước thì cái vấn đề mà những người ở trong nước quan tâm nhất là một thành phần lãnh đạo có quyết tâm chống tham nhũng, vậy giáo sư có nghĩ rằng với giới lãnh đạo mới, sẽ có thay đổi và sẽ có tiến bộ trong vấn đề bài trừ tham nhũng trong tương lai hay không?

Trên nguyên tắc thì ông Nguyễn Tấn Dũng có tuyên bố 2 điểm. Điểm thứ hai là ông ấy chống tham nhũng. Điểm thứ hai là điều mà nhiều người chú ý rất là kỷ lưỡng nhưng mà chống như thế nào bây giờ đây. Kể cả các tổ chức của đảng Cộng Sản Việt Nam cũng như của các đảng Cộng Sản khác thì hệ thống quyền hành là nằm trong tay đảng, mà trong tay đảng thì cơ cấu tổ chức của đảng, nguyên tập thể lãnh đạo, thì chẳng có ai có trách nhiệm cả, từ ở dưới lên trên thì bây giờ làm sao mà chống tham nhũng được. Họ đã tuyên bố từ lâu rồi, tôi đã nghe ông Đỗ Mười tuyên bố chống tham nhũng rất nhiều lần, tôi đã nghe ông Lê Đức Thọ trước kia quyền hành ở trong tay, ông ấy bảo chống tham nhũng nhưng cuối cùng chẳng có gì cả. Bây giờ, ông Nguyễn Tấn Dũng là một trong những người trẻ mới lên nhưng cũng là một thành phần cũng như tất cả các đảng viên Cộng Sản khác trong chính trị bộ, quyền hành như nhau cả, không ai là người trội hơn cả thì không biết là chống như thế nào, và tôi nhấn mạnh rằng cơ cấu tổ chức là cái gì họ kẹt họ nói chống là chống thôi chứ không thể có gì tiến bộ được.

VOA: Thưa giáo sư ngoài vấn đề tham nhũng, còn có những vấn đề khác chẳng hạn như các quyền về tự do bày tỏ ý kiến, tự do tôn giáo, các quyền cơ bản của người dân, giáo sư có hy vọng gì về những quyền này nơi giới lãnh đạo mới, hay là có những thúc đẩy nào để các vấn đề này trở nên khá hơn trước hay không?

Tôi không nghĩ rằng có thể thúc đẩy khá hơn được bởi vì nếu để có tự do báo chí hay tự do lập hội theo những đòi hỏi của các tổ chức quốc tế cũng như bản tuyên ngôn quốc tế nhân quyền , kể cả trong Hiến Pháp của họ đi chăng nữa, nếu họ để tự do như vậy thì họ mất quyền hành, họ mất cái quyền lợi cá nhân của họ cũng như phe phái của họ thì chắc chắn là họ không có nhượng bộ. Dù quốc tế có áp lực nhiều đi chăng nữa thì dần dần họ chỉ nhả ra chút đình mà thôi. Tôi không nghĩ có tiến bộ nhiều như người ta mong tưởng.

VOA: Thưa giáo sư, đặc biệt là trong lãnh vực lãnh thổ và lãnh hải mà Việt Nam đã ký kết một số thỏa thuận với Trung Quốc, giáo sư có hy vọng nào nơi giới lãnh đạo mới về một sự thay đổi trong vấn đề này hay không?

Tôi cũng không có một hy vọng thay đổi nào khi nhìn qua cái việc họ ký hiệp ước với đảng Cộng Sản Trung Hoa để nhượng đến mộtmột ngàn cây số vuông ở Vịnh Bắc Việt và nhượng rất nhiều lãnh thổ ở trên đất liền, và nhất là đối với vùng Trường Sa thì cái ảnh hưởng của Trung Cộng quá lớn đối với đảng Cộng Sản Việt Nam mà trong những lần tuyên bố cũng như nhiều bài viết của tôi trước đây thì đảng Cộng Sản Việt Nam, ban lãnh đạo của họ chỉ là thừa sai của Cộng Sản Trung Hoa, họ thực thi những điều đảng Cộng Sản Trung Hoa muốn để phục vụ quyền lợi về bành trướng hơn là phục vụ quyền lợi của dân tộc Việt Nam.

VOA: Xin phép được hỏi giáo sư một câu chót, thưa giáo sư, với thành phần nhân sự mới như vậy thì điều đó có ảnh hưởng gì đối với triển vọng Việt Nam gia nhập Tổ Chức Thương Mại Thế Giới?

Về thành phần nhân sự mới của Việt Nam thì những bộ mặt mới đó thì rất nhiều người nào là có tiến sĩ kinh tế hay là có những cao học hay quản trị vv.vv. thì cuối cùng cũng đến vậy thôi, tuy nhiên khi được gia nhập tổ chức mậu dịch quốc tế thì phải chơi cái trò chơi với những luật lệ do tổ chức đó đặt ra, và việc né tránh tham nhũng hoặc là vấn đề trong sáng hay là những vấn đề giành giật quyền hành riêng cho chính đảng Cộng Sản Việt Nam, nhất là trong 6 lãnh vực như tài chính, kinh tế, viễn thông, ngân hàng, bảo hiểm ...thì đảng Cộng Sản Việt Nam không thể cố gắng kéo dài tình trạng độc quyền được nữa.

VOA: Cám ơn giáo sư Nguyễn văn Canh, thuộc Viện Nghiên Cứu Hoover về Chiến Tranh Cách Mạng và Hòa Bình, Đại Học Standford, đã dành cho Đài Tiếng Nói Hoa Kỳ cuộc phỏng vấn hôm nay.

 

Wednesday, November 25, 2009

Việt Cộng phải bồi hoàn tiền bạc cho nạn nhân chế độ hà khắc (6/2007)

Gs Nguyễn văn Canh: Việt Cộng phải bồi hoàn
tiền bạc cho nạn nhân chế độ hà khắc (6/2007)

Kính gởi quý vị và các bạn AUDIO

3 câu phỏng vấn Giáo sư Nguyễn Văn Canh: (1) Nhà nước Việt Cộng qua Mỹ có mục đích gì ? (2) Tại sao Việt cộng một mặt muốn cởi mở giao thương với thế giới tự do, một mặt đàn áp quốc dân khốc liệt? (3) Giáo sư sẽ nói gì với nguyễn minh triết, nếu đối diện ông ta?


      (this audio-link will be re-activated)
http://www.freevn.org/audio/20070611gs_nvcanh.ram

 

                                                                                                                  GS Nguyễn Văn Canh:
Tổng thống  Bush sẽ
đặt vấn đề với Nguyễn Minh Triết.

 

 

 --- Bề ngoài là họ sang thăm Hoa Kỳ xả giao, bề trong họ có những tính toán liên quan đến vấn đề mậu dịch, kinh tế, bệnh truyền nhiễm như là bệnh AIDS, hay cúm gia cầm nổ ra ở Việt Nam. Những vấn đề còn lại liên quan đến tới chiến tranh, như MIA. Hiện nay thì Viêt Cộng đang kiện các công ty Hoa Kỳ về chất độc Da cam gây tác hại Việt Nam mà họ đang muốn đòi bồi thường.

 

-- Rồi vấn đề giáo dục, vấn đề quân sự cũng có nữa, quan trọng là đàn áp nhân quyền tại Việt Nam rất nặng nề. Ông Tổng thống Bush đã bị quốc dân Hoa Kỳ lưu ý về tình trạng đó, cho nên ông ta sẽ phải đặt vấn đề một cách nghiêm trọng đối với nguyễn minh triết về vụ này.

 

-- Về phuong diện kinh tế và thương mại, hai bên giao thương lâu rồi. Con số mà Việt cộng đã đạt được trong năm 2005 vừa qua, hàng bán mậu dịch hai bên là 7 tỷ  mỹ kim, Việt cộng được lợi 5 tỷ mỹ kim. Đây là vấn đề quan trọng sinh tử đối với Việt cộng, để sống còn.

 

 --- Viêt cộng cần tiền của Mỹ để chống bệnh dịch tể, cúm gia cầm, bệnh Aids Sida mà ở Việt Nam đang phải đối phó. Trưóc đây ông Tổng thống Clinton đã cho 15 triệu, chắc chắn là nguyen minh triét là xin thêm nữa. Những vấn đề MIA của Mỹ vẫn chưa giải quyết xong, đòi VC phải hợp tác tích cực hơn nữa, nhất là tìm kiếm những người Mỹ mất tích ở Bắc Việt.

 

-- Về giáo dục, chắc chắn Mỹ sẽ chấp nhận gia tăng con số sinh viên sang Mỹ học. Về vấn đề quân sự, ta thấy trước đây Tầu Mỹ đã vào Đà Nẵng và Saigon, và tướng lãnh của Mỹ cũng vào Saigon thăm những bộ chỉ huy quân sự Hà Nội. Quan trọng hơn nữa, họ muốn Mỹ bán máy bay trực thăng và tầu tuần duyên cho Việt Nam.

 

--  Trong lãnh vực quân sự, chúng ta phải lưu ý đến vấn đề an ninh, Mỹ cũng muốn tìm cách kéo VC trong trường hợp phải đối đầu với Trung Cộng. Nhưng kết quả của vấn đề này còn tùy thuộc nhiều yếu tố. Viêt Cộng có dám chấp nhận đứng về phe Mỹ hay không, thì đấy là vấn đề khác. Rồi vấn đề chống khủng bố, Mỹ cũng cần VC bắt tay.

 

-- Bang giao giữa 2 nước lúc này căng thẳng, vì Việt Cộng gia tăng đàn áp tại Việt Nam. Trong vòng có 45 ngày, kể từ ngày 30-3-2007 thì Viêt Cộng bắt bớ và truy tố tới 11 người, đàn áp dữ dội, một cách có hệ thống những người đòi hỏi tự do dân chủ cho Việt Nam. Những vụ xử đó xảy ra ở ở Huế, Saigon, Hà Nội.

 

-- Tổng thống Bush bị áp lực phải đặt vấn đề với nguyễn minh triết. Kết quả như thế nào, theo tôi, việc nêu ra chỉ sẽ là biểu tượng thôi. Viêt cộng cuối cùng đạt được quyền lợi của nó rồi, thì nó sẽ chẳng bao giờ lưu tâm đến quyền lợi của Mỹ, và nhất là về nhân quyền.

 

-- Những việc đàn áp về nhân quyền như thế sẽ không được tha thứ. Không nước nào dám làm những việc như vậy, như trường hợp cha Lý trước toà án, không áp dụng thủ tục gì của nền dân chủ tự do mà tât cả quyền lợi của Bị Cáo Nhân phải được bảo vệ.....

  

-- Phá huỷ đình chùa miếu mạo thì phải tạ tội với các đấng thiêng liêng. Cướp của giết người thì phải tạ tội với nhân dân và phải bồi hoàn tiền bạc cho nạn nhân chế độ hà khắc đó.

 

Hoa Kỳ June 11, 2007

  (this audio-link will be re-activated)

http://www.freevn.org/audio/20070611gs_nvcanh.ram

 

KÍNH NHỜ

CHUYỂN TIN VỀ VIỆT NAM,

qua emails, Paltalk, diendan, Internet

 

Kính gởi quý vị và các bạn AUDIO

3 câu phỏng vấn Giáo sư Nguyễn Văn Canh: (1) Nhà nước Việt Cộng qua Mỹ có mục đích gì ? (2) Tại sao Việt cộng một mặt muốn cởi mở giao thương với thế giới tự do, một mặt đàn áp quốc dân khốc liệt? (3) Giáo sư sẽ nói gì với nguyễn minh triết, nếu đối diện ông ta?


      (this audio-link will be re-activated)
http://www.freevn.org/audio/20070611gs_nvcanh.ram

 

                                                                                                                  GS Nguyễn Văn Canh:
Tổng thống  Bush sẽ
đặt vấn đề với Nguyễn Minh Triết.

 

 

 --- Bề ngoài là họ sang thăm Hoa Kỳ xả giao, bề trong họ có những tính toán liên quan đến vấn đề mậu dịch, kinh tế, bệnh truyền nhiễm như là bệnh AIDS, hay cúm gia cầm nổ ra ở Việt Nam. Những vấn đề còn lại liên quan đến tới chiến tranh, như MIA. Hiện nay thì Viêt Cộng đang kiện các công ty Hoa Kỳ về chất độc Da cam gây tác hại Việt Nam mà họ đang muốn đòi bồi thường.

 

-- Rồi vấn đề giáo dục, vấn đề quân sự cũng có nữa, quan trọng là đàn áp nhân quyền tại Việt Nam rất nặng nề. Ông Tổng thống Bush đã bị quốc dân Hoa Kỳ lưu ý về tình trạng đó, cho nên ông ta sẽ phải đặt vấn đề một cách nghiêm trọng đối với nguyễn minh triết về vụ này.

 

-- Về phuong diện kinh tế và thương mại, hai bên giao thương lâu rồi. Con số mà Việt cộng đã đạt được trong năm 2005 vừa qua, hàng bán mậu dịch hai bên là 7 tỷ  mỹ kim, Việt cộng được lợi 5 tỷ mỹ kim. Đây là vấn đề quan trọng sinh tử đối với Việt cộng, để sống còn.

 

 --- Viêt cộng cần tiền của Mỹ để chống bệnh dịch tể, cúm gia cầm, bệnh Aids Sida mà ở Việt Nam đang phải đối phó. Trưóc đây ông Tổng thống Clinton đã cho 15 triệu, chắc chắn là nguyen minh triét là xin thêm nữa. Những vấn đề MIA của Mỹ vẫn chưa giải quyết xong, đòi VC phải hợp tác tích cực hơn nữa, nhất là tìm kiếm những người Mỹ mất tích ở Bắc Việt.

 

-- Về giáo dục, chắc chắn Mỹ sẽ chấp nhận gia tăng con số sinh viên sang Mỹ học. Về vấn đề quân sự, ta thấy trước đây Tầu Mỹ đã vào Đà Nẵng và Saigon, và tướng lãnh của Mỹ cũng vào Saigon thăm những bộ chỉ huy quân sự Hà Nội. Quan trọng hơn nữa, họ muốn Mỹ bán máy bay trực thăng và tầu tuần duyên cho Việt Nam.

 

--  Trong lãnh vực quân sự, chúng ta phải lưu ý đến vấn đề an ninh, Mỹ cũng muốn tìm cách kéo VC trong trường hợp phải đối đầu với Trung Cộng. Nhưng kết quả của vấn đề này còn tùy thuộc nhiều yếu tố. Viêt Cộng có dám chấp nhận đứng về phe Mỹ hay không, thì đấy là vấn đề khác. Rồi vấn đề chống khủng bố, Mỹ cũng cần VC bắt tay.

 

-- Bang giao giữa 2 nước lúc này căng thẳng, vì Việt Cộng gia tăng đàn áp tại Việt Nam. Trong vòng có 45 ngày, kể từ ngày 30-3-2007 thì Viêt Cộng bắt bớ và truy tố tới 11 người, đàn áp dữ dội, một cách có hệ thống những người đòi hỏi tự do dân chủ cho Việt Nam. Những vụ xử đó xảy ra ở ở Huế, Saigon, Hà Nội.

 

-- Tổng thống Bush bị áp lực phải đặt vấn đề với nguyễn minh triết. Kết quả như thế nào, theo tôi, việc nêu ra chỉ sẽ là biểu tượng thôi. Viêt cộng cuối cùng đạt được quyền lợi của nó rồi, thì nó sẽ chẳng bao giờ lưu tâm đến quyền lợi của Mỹ, và nhất là về nhân quyền.

 

-- Những việc đàn áp về nhân quyền như thế sẽ không được tha thứ. Không nước nào dám làm những việc như vậy, như trường hợp cha Lý trước toà án, không áp dụng thủ tục gì của nền dân chủ tự do mà tât cả quyền lợi của Bị Cáo Nhân phải được bảo vệ.....

  

-- Phá huỷ đình chùa miếu mạo thì phải tạ tội với các đấng thiêng liêng. Cướp của giết người thì phải tạ tội với nhân dân và phải bồi hoàn tiền bạc cho nạn nhân chế độ hà khắc đó.

 

Hoa Kỳ June 11, 2007

  (this audio-link will be re-activated)

http://www.freevn.org/audio/20070611gs_nvcanh.ram

 

KÍNH NHỜ

CHUYỂN TIN VỀ VIỆT NAM,

qua emails, Paltalk, diendan, Internet

 

Đảng CSVN là thái thú của Trung Cộng đang thực thi đường lối của nhà Hán! (10/2009)

Tiến sĩ Nguyễn văn Canh: Đảng CSVN là thái thú
của Trung Cộng đang thực thi đường lối của nhà Hán! (10/2009)

Kính thưa quý vị quý bạn, giáo sư Nguyễn văn Canh là học giả thuộc Hoover Institution là học viện nghiên cứu về Chiến Tranh, Cách Mạng và Hòa Bình thuộc đại học Stanford University tại Hoa Kỳ. Trước năm 1975, ông giảng dạy về chính trị học và luật học tại các đại học Saigon, Huế, Vạn Hạnh, Trường Chỉ Huy và Tham Mưu và Trường Cao Đẳng Quốc Phòng của Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa.

 

Trong số các tác phẩm biên khảo đã xuất bản ở hải ngoại có quyển "Cộng Sản Trên Đất Việt", "Việt Nam Under Communism 1975-1982", "Nông Dân Bắc Việt 1945-1970" và gần đây nhất là các tài liệu lên án Trung Cộng xâm lăng Hoàng Sa Trường Sa với sự đồng loã của cộng sản Việt Nam.

 

Sau đây là lời nhận định và tâm tình của Tiến sĩ Nguyễn văn Canh, kính chuyển đến đồng bào quốc nội, đặc biệt là giới trẻ Việt Nam là rường cột và tương lai của Đất Nước.

 

 

Đảng CSVN là thái thú của Trung Cộng đang thực thi đường lối của nhà Hán!

 

     (bấm vô đây nghe âm thanh)

http://audio.freevietnews.com/20091009_gsnvcanh.m3u

 

Hải ngoại ngày 9 tháng 10, 2009

 

Tôi là Nguyễn văn Canh,  tôi gửi lời chào quý thính giả, và quý anh chị em thanh niên sinh viên và học sinh,

 

Mấy ngày gần đây, thì quý vị và quý anh chị có thấy đảng cộng sản Việt Nam đã truy tố hàng loạt những người bất đồng chính kiến, hay là những nhà đấu tranh cho dân chủ. Vì có nhiều lý do họ làm công việc như vậy. Và trước khi họ truy tố như vậy, chúng ta thấy sự bắt bớ rất tràn lan ở Việt Nam. Những người như ông Điếu Cày, các bloggers Mẹ Nấm vv. Họ chỉ lên tiếng về vấn đề Hoàng Sa Trường Sa là chủ quyền của Việt Nam thì cũng bị bắt ngay! Vì vấn đề này có ảnh hưởng đến Trung Cộng, cho nên Trung Cộng có ra lệnh cho cộng sản Việt Nam làm những chuyện như vậy!

 

 

Tình trạng CSVN bây giờ đang lúng túng và nhất là sợ phong trào chống đối càng ngày càng lên cao. Ngay cả đến những người nào mặc áo màu xanh tượng trưng cho bauxite ở cao nguyên, hay những người nào mặc áo màu xanh biển mà có chữ Hoàng Sa Trường Sa cũng bị cảnh cáo, hay bị bắt giam. Đây là tình trạng hết sức là rối ren trong nội bộ đảng CSVN. Họ phải sử dụng sức mạnh, tỏ ra có nhiều sức mạnh để từ đó trấn áp mọi người.

 

Tôi lưu ý rằng những hành vi đó là những hành vi của những chế độ mà  những chống đối lên đến mức bảo hòa rồi. Giống như những ngọn lửa bùng lên trước khi tắt. Thành ra vì vậy, chúng ta những người đồng bào ở trong nước cần phải nói lên tiếng nói của chúng ta. Và tiếng nói phải mãnh liệt!  Với những tiếng nói đó thì chúng ta có thể ảnh hưởng được chế độ!



 











chế độ này là một chế độ hết sức tàn ác! Họ sử dụng tất cả những phương tiện những công cụ của nhà cầm quyền, để rồi từ đó trấn áp người ta! Những tòa án, những cảnh sát công an, những luật pháp, những guồng máy chính quyền, ngay cả trường đại học cũng vậy, họ sử dụng tất cả những hệ thống Đảng của trường để theo dõi từng sinh viên một!

 

Ở ngoài xã hội thì những người đảng viên cũng như những mật báo viên của Việt cộng, cảnh sát, công an công khai chế ngự dân chúng từ các ấp xã, các khu phố, từng nhà một hay từng xí nghiệp vv. Đấy là những biện pháp họ đang cố gắng làm vậy. Ngoài ra, hệ thống truyền thông tức báo chí của đảng cũng bị ảnh hưởng của Trung Cộng.

 

Thí dụ Đào Duy Quát mới đây đăng nguyên văn bài báo của Trung Cộng viết về tập trận ở Hoàng Sa, và CSVN không ngại ngùng gì trở thành một phát ngôn viên của đảng cộng sản Trung Hoa. Trong khi đó, báo Du Lịch cách đây mấy tháng thì có nêu vấn đề Hoàng Sa Trường Sa là của Việt Nam không thôi, mà đã bị đình bản.

 

Thì đấy là những hành vi của đảng cộng sản Việt Nam. Họ đang làm công việc như vậy để mà phổ biến những tin tức những ảnh hưởng của Trung Cộng, đối với Việt Nam, đối với dân chúng Việt Nam. Để làm cho những người Việt của chúng ta ở trong nước quên đi Tổ Quốc của mình! Quên đi Đất của mình! Quên đi tất cả những lịch sử của mình để mà phục vụ cho quyền lợi của người Trung Hoa!

 

Họ thiết lập xong những cơ cấu quân sự tại Hoàng Sa Trường Sa với căn cứ hải quân. Trước kia họ làm một cách bí mật, bây giờ người ta đã biết rồi. Căn cứ hải quân ở Tam Á ở các đảo phía nam, với hầm chứa các tàu ngầm 094 loại tối tân nhất, có thể chứa được 20 cái. Đồng thời họ xây dựng một cái cảng rất lớn để chứa hàng không mẫu hạm, và họ đã xây xong cái cầu tàu dài tới 800 mét. Và dự trù 3 cầu tàu tất cả, tức là trong tương lai có thể có 6 hàng không mẫu hạm đậu ở nơi đó.

 

Với những  hầm chứa, vào khoảng độ 20 tàu ngầm nguyên tử 094 đó, hiện nay họ đã có 5 cái lui tới hầm chứa đó được trang bị võ khí, hoả tiễn liên lục địa. 12 hoả tiễn được trang bị với tàu ngầm nguyên tử 094 đó. Trong tương lai có thể có thêm 5 cái nữa.


Với sức mạnh như vậy, ngoài những cái đó ra, tất cả đảo Hoàng Sa Trường Sa có nhiều căn cứ quân sự xây ở trên đó. Nhất là ở đảo Phú Lâm và sân bay hồi thập niên 70 chỉ dài có 1 cây số thôi, nay được nới rộng ra tới 2.7 cây số. Với những máy bay phản lực lên xuống, đấy là đầu cầu tiến tới về phía nam.

 

Vùng Trường Sa thì có hai khu căn cứ lớn nhất là khu Chữ Thập và khu Vành Khăn. Với căn cứ Chữ Thập, nếu chúng ta nhìn từ dưới Cần Thơ đi ra, trên vĩ tuyến thứ 9, thì có 5 cơ sở rất đồ sộ mọc lên từ ở dưới nước đi lên, bằng bê-tông ác-mê. Một trong những căn cứ rất lớn, ngang 96 thước và dài 116 thước. Người ta nói rằng cái đó là để đặt giàn phóng, trong trường hợp họ hạ vệ tinh của Hoa Kỳ, làm cho mù vệ tinh đó, để không thể điều khiển hàng không mẫu hạm của Hoa Kỳ bên dưới được.

 

Phía bên kia Phi Luật Tân là căn cứ Vành Khăn. Báo chí quốc tế nói rằng ít nhất có 4 cơ sở đồ sộ đã mọc từ dưới nước lên. Tôi chỉ có hình được 3 cái mà thôi. Đó là những toà nhà 3 tầng lầu, coi như là một khách sạn rất lớn. Bộ chỉ huy đặt ở đấy. Căn cứ quân sự cũng như tiếp vận nhỏ đặt ở đấy.

 
















Ở giữa vùng Trường Sa thì có ít nhất có 5 hay 6 đảo đá ngầm, xây lên những căn cứ quân sự nữa. Khi mà họ có đủ sức mạnh rồi thì dĩ nhiên là họ trấn áp tất cả vùng biển của chúng ta. Họ đã vẽ lại một bản đồ Biển Đông mới, sát ven biển của chúng ta, mà họ nói là của họ, tức là của Trung Cộng.

 

Trong tình trạng đó, khi họ sử dụng sức mạnh của họ để làm áp lực ở trong đất liền, với bauxite Tây nguyên mà Nguyễn Tấn Dũng nhất định khai thác bauxite ở đó, bởi vì có thể mang lại 150 tỷ mỹ kim hay cái gì đó, thì thực tế đó là nơi chứa đạo quân thứ năm!

 

Khi mà công nhân kỹ sư của Trung Cộng ở trong đó, khoảng 20,000 người với võ khí, nó đứng lên cùng nhiều nơi khác, thì lúc đó đảng cộng sản Việt Nam sẽ trao tất cả toàn thể lãnh thổ Việt Nam cho Trung Cộng! Đấy là cái mưu đồ của đảng cộng sản Việt Nam tiếp tay với Trung Cộng !

 

Chúng ta thấy rằng ngoài những cơ sở, những làng mà Trung Cộng đã đặt từ ở trong đất liền, thì con đường hoả xa mới mà Trung Cộng chuẩn bị hỗ trợ cho đảng cộng sản Việt Nam, từ Vân Nam đi qua căn cứ quân sự xây dựng ở Lào. Nó mọc lên nhiều nơi như thế! Ở trong trường hợp đó, thì nước Việt Nam của chúng ta đang lâm vào tình trạng hết sức nguy kịch!

 

Tôi cũng lưu ý một điều, năm 2005, Trần Đức Lương là người đã ký với Trung Cộng để thiết lập 2 hành lang kinh tế. Đó là một cái từ ở Côn Minh xuống Lào Cay, một cái khác từ Nam Ninh đi xuống Cao Bằng Lạng Sơn. Hai hành lang đó cũng là con đường giúp cho Trung Cộng tiến vào Việt Nam rất thuận tiện. Việt cộng tiếp tay cho Trung Cộng là việc đó!

 

Vì vậy chúng ta không lấy làm lạ không Trung Cộng sang Việt Nam mà không cần Visa gì cả. Họ cứ qua cái hành lang kinh tế đó, họ vào, họ ở khắp nơi như đang sinh sống ở đất nước Trung Hoa!


Có rất nhiều bằng cớ là những người từ Trung Hoa lục địa của Trung Cộng tràn sang Việt Nam như vậy lại được sự bảo vệ của cảnh sát Việt Nam! Trong khi đó, công dân của mình thì không được bảo vệ như công dân Trung Cộng đưa sang! Đấy là tình trạng chúng ta sẽ phải gặp các khó khăn trong tương lai.


Vấn đề đảng cộng sản Việt Nam chuyển giao tất cả đất nước Việt Nam cho Trung Cộng là không còn bao xa nữa! Tôi có một tài liệu từ năm 1951:  Trường Chinh (Đặng Xuân Khu) đã đề nghị là đồng hóa dân Việt Nam trở thành dân Trung Hoa!





 




Tóm lại, nước Việt Nam sẽ trở thành một phần lãnh thổ cuả Trung Cộng, dân Việt Nam sẽ trở thành dân của Trung Cộng! Và có như thế thì mới ra ngoài biển được! Đường ranh mới mà Trung Cộng vẽ sát vào bờ biển Việt Nam chỉ vào khoảng độ 40, 50 hay 60 hải lý mà thôi! Nếu vượt quá 40, 50 hay 60 hải lý, cái đường ranh đó, thì hải quân Trung Cộng nó sẽ bắn chết!

 

Thì đấy là trách nhiệm của đảng cộng sản Việt Nam. Chúng là những tay sai của Trung Cộng! Vì vậy, trong nhiều năm qua, tôi gọi rằng đảng cộng sản Việt Nam là thái thú người bản xứ của Trung Cộng, để thực thi những đường lối của nhà Hán!


-- Giáo sư Nguyễn văn Canh

Hoa Kỳ ngày 9 tháng 10, 2009

http://audio.freevietnews.com/20091009_gsnvcanh.m3u


 


 http://nguyenvancanh.blogspot.com

 

KÍNH NHỜ

PHỔ BIẾN VỀ VIỆT NAM

www.freevietnews.com/audio


Tuesday, November 24, 2009

EasternSea

THE EASTERN SEA AND SECURITY IN SOUTH EAST ASIA *
Nguyen van Canh
15 November 2009

Bien Dong or The Eastern Sea

Historically, Bien Dong (the Eastern Sea, also called the South China Sea outside of Vietnam) has been since its nationhood the territorial waters of Vietnam, and is now bursting into a dispute for sovereignty among the People's Republic of China, the Republic of China (Taiwan), Malaysia, the Philippines, Brunei and Vietnam. The Eastern Sea has appeared an important maritime world corner owing to its commercial activities with sea vessels transporting merchandises and raw materials to and from other continents. Consequently, it has become a source of common interests benefited by countries in Europe, North America, and South East Asia. Since the Eastern Sea may potentially turn out to be an economic exploitation of fishery and minerals, it has become a concern of security to a number of countries in the world.

The Eastern Sea is our national heritage. We now have a question to raise: What has built up the dispute, the battle with one another for ownership? In April 1995, the Philippines gave a warning to the People's Republic of China (PRC) about constructing structures and hoisting their national flag on the Mischiefs claimed by the Philippines. China's denial was followed right afterwards by saying that those installations were made available for fishermen to use as temporary shelters when working in the area. Finally, all those installations were demolished by the Philippine naval forces. Such was the most recent encroachment by the PRC in their longtime scheme of transgression at the Eastern Sea inside the territorial waters of Vietnam.

Chinese encroachment on the Hoang Sa (Paracel) archipelago began in 1956 at the time South Vietnam was just in the middle of the building of her Armed Forces, after the departure of the French armed forces (after the Geneva Agreement to partition temporarily Vietnam into North and South). Taking advantage of a vacuum of power, China at this time deployed their troops out to attack and occupy the Tuyen Duc (Amphitrite) cluster in the eastern part of Paracels. In 1974, at the time of the withdrawal of US armed forces from South Vietnam, when another vacuum of power existed, Chinese troops again attacked and took control of the Nguyet Thiem (Crescent) cluster in the West. This incident has made it known that since then the PRC has got control of the whole archipelago. This act of aggression has been revealed by the very Chinese press when reporting a comment of the then Soviet authorities on the Moscow radio that the Paracel incident committed by the
People's Republic of China has met with an extreme adverse response by the world judgment. The PRC's newly published map has also disclosed her scheme of aggression.

Invasion of Spratly or China's activities to assert her sovereignty over the Eastern Sea:

In March 1988, the PRC's naval forces attacked and occupied islands in the southern part of the Spratly archipelago. The Socialist Republic of Vietnam underwent a heavy toll: two boats were sunk, three sailors were killed, 74 were captivated, and soldiers were reported missing. Chinese attacks continued now and then to take one after another; gradually 8 islands were under Chinese control. The last attack was launched in July 1992 to occupy Da Lac ( Nan Xun) reef. Then, the Chinese used a trawler supported by naval ships carrying a boundary marker and putting it up on the reef so as to substantiate their sovereignty over the Spratly archipelago. As of to day, 15 of them have been in China's possession.

In 1983, the PRC reprinted a re-marked map accompanied by an announcement to assert her sovereignty over the central area of the Eastern Sea. Again another newly redrawn map was published in June 2006 the boundary of which got close to the coastline of the Philippines in the East, to that of Vietnam in the West, and to that of Malaysia
in the South. In Feb. 1992, the

Map redrawn and published in June 2006
PRC National Assembly promulgated a law announcing her sovereignty over the area of the Eastern Sea, and stating that any warships, or vessels on scientific survey mission navigating through this region must have permission of the PRC, or they would be sunk.


Three months later in the same year, the PRC conceded to the Crestone Corporation at Denver, Colorado, USA a contract for oil exploration at the maritime area of 25,000 square kilometers, west of the Paracel archipelago, and the PRC's Navy promised military forces would be used if needed to protect the Crestone's personnel while working in the area. This conceded surface had been accorded earlier for oil exploration to the French Total Company by the Socialist Republic of Vietnam. This Company had dropped the contract after its unsuccessful exploration.

In August 1992, one Chinese vessel on oil survey mission intruded the waters of the Gulf of Tonkin, 112 kilometers far from the seaport of Ba Lat, Vietnam, and another vessel on seismic study tour penetrated deep into the waters near the Haiphong seaport, just 70 nautical miles from the Thai Binh province. These two vessels have gone beyond the maritime demarcation line determined by the Convention 1887 between France and the then China. Together with these aggressive acts, the most recent incident on the Mischiefs of the Philippines has demonstrated the PRC's ambition to become a hegemonic country in the region.

In July 2007, China 's naval ships sunk Vietnamese fishermen's wooden boats near Spratly island, killing one of them.

Every year, she conducted military exercises in the Paracels area forbidding Vietnamese fishermen to come to the area. Last summer, from May 16 to August 1, (2009), an official announcement made it known that an area north of 15th parallel is an absolutely restricted part of the sea under the pretext of protection of maritime resources. Violations could not be tolerated.
To enforce the announcement, on June 16, 2009
Minute as evidence of penalty
Two Vietnamese fishing boats were captured by China's naval forces in the Paracels. The boats belonged to fishermen from Quang Ngai Province with 12 fishermen on board each. While they were fishing in an area near Lincoln Island, a Chinese naval vessel ( registration number 309) suddenly appeared and got close to them. Chinese military personnel jumped down to their wooden boats, tied them to their ship, towing them to Woody Island. The next day, the third was taken and also brought to Woody. On June 21, all three captains of the boats were to sign in a minute in Chinese stipulating that they shall pay a penalty of US $31,000 for encroachment on the Chinese waters. On June 25, 25 fishermen were released with two boats with a message that within ten days the penalty be paid in full and the other fishermen with their boat will be released.

On September 26, 09, 17 fishing boats with 200 fishermen were operating in the Paracels area. In the evening, being informed that a strong storm was about to sweep the region, they rushed in Robert Island for protection. Coming close to the shore, the first two boats were fired at by

Duong van Thoshows evidence demanding ransom by China's government
Chinese naval forces. They had to back out. All others dared not get in closer, but anchored at the open sea while ships from Japan, Hong kong , China were allowed to move in safely. The next day, in the afternoon, winds were intensified and high waves came in. Fearing that they would be washed away, all of them rushed in while raising white flags with a hope that some could survive, even others would be killed by Chinese military troops. Finally they were safe in the port and stayed there for three days and nights. On September 30, the sea was calm. While they were about to sail out, some dozen Chinese troops appeared at the mouth of the port, some with rifles in their hands, others with hammers. They jumped in each of the 17 boats.
Le Du and his son
In a boat owned by Duong van Tho, Chinese troops points AK rifles to him and members of his

crew. Some of them kneeled down, with hands raised up. Others begged for mercy. On this boat, no one was beaten, probably because an officer was present. However, all belongings were hastily taken away, including communication equipment, a
Wounded fishermen receiving medical care
ton of fish. As for a GPS, Tho asked for having it back . Without it, he could not find the direction to go at the open sea.. However, he was refused to get it back..
In another boat owned by Le Du, Le Du and his son, both were seriously beaten. They were asked to tell where cell phones, other equipments were hidden. Being tortured hard, his son could not stand and showed that the cell phone was hidden in a rice pot. He was seriously beaten for having told lies while other troops conducted search for other belongings.
The faces of Le Du and his son were swollen and. disfigured and the son 's eyes were bleeding. All belongings were taken away.

Briefly, all 17 boats were robbed including foods. Some fishermen became unconscious due to brutal beatings and others were seriously injured.

Remains of a fisherman killed by Chinese troops carried home in a bamboo basket


SINKING FISHING BOATS:
-On May 19, 09, a "strange ship" sunk Nguyên thanh Thu's boat ( Registration Number Qng- 95348) in Paracels. All 26 fishermen were forcibly dropped to the sea and the ship left the scene without offer of any help. The victims grasped floats or other things to stay floating. Luckily, fishing boats operating nearby happened to know it and came to rescue.
- On July 15, 09 another "strange ship" hit a Vietnamese boat ( Registration number Qng-2203) owned by a fisherman of Quang Ngai, also in Paracels, then left. Other fishing boats came to rescue. All 9 members of the crew were saved, however, 7 of them were wounded..

INCIDENTS IN THE TONKIN BAY:
On January 8, 2005, three Chinese naval vessels rounded up Vietnamese fishing wooden boats in an area west of the boundary fixed by the 2000 treaty. 9 were killed and all others were captured and brought to Hainan island for fishing in an "authorized area". The spot of what happened was 12 km west of point no 14 of the map attached to the treaty. This means that the area belongs to Vietnam.

THE SOCIALIST REPUBLIC OF VIETNAM'S REACTIONS:

1 – Before 1975, the PRC's military occupation of Paracels was composed of two phases: The first attack on Paracels was launched in 1956. The incident took place when Ho Chi Minh controlled North Vietnam following the 1954 Geneva Agreement that temporarily divided the country into North and South. No action by Ho chi Minh was taken against the Chinese aggression including a single statement to oppose it. Ho Chi Minh was practically submissive in granting the archipelago to the PRC. This act was also shown later in Prime Minister Pham Van Dong's official note on September 14, 1958 to the PRC's Prime Minister Chou en Lai. The PRC's second attack was made on Paracel in 1974 right after the withdrawal of US armed forces from South Vietnam. The Republic of Vietnam's naval forces was deployed out to strongly and heroically resist the Chinese invaders. The battles were fierce and intense. A Chinese destroyer was sunk, another got seriously hurt. A
ship of the Naval forces of the Republic was sunk. Some died with the ship, and some 50 troops were captured by the Chinese. It was a surprise that the Chinese invasion met with strong protest from Russia against the Chinese act of aggression toward a hegemonic ambition, while North Vietnam kept completely quiet.

2 – 1975- 1991
During the years after Hanoi took over South Vietnam, the PRC's aggression continued to move further south into the Eastern Sea. It was in 1988 Hanoi reacted for the first time in naval battles against Chinese attacks on the islands in Spratlys, but finally several islands were lost to China.

Why Hanoi's reaction changed from "submissive" in the past to now "against" the Chinese attacks? We noticed that an agreement of mutual assistance and cooperation was signed by USSR and Vietnam in 1979. Le Duan the then CPV Secretary-general signed this agreement in which there was a mention saying the two countries will consult each other when one country is invaded. This may translate that the question of security of the two countries also lay in this agreement. And the Socialist Republic of Vietnam would be protected in case of invasion by PRC. One month later, with an army of 135,000 soldiers Vietnam launched an attack on Kampuchea. Russian ships carried Vietnamese troops and military materials to Kampuchea. War costs were provided by the USSR. Vietnam in this period took side with the Russians to stop the Chinese power expansion in the region, and to promote Russian influence in South Eastern Asia and all the way as far as to the Indian
Ocean, using Cam Ranh Bay as a starting point.
In 1988, Russia reduced assistance, economic and military as well to Hanoi, i.e. Russia no longer intended to provide sponsorship to Hanoi, China began to take military actions in area south of Spratly. As a consequence, Russia just stood still, watching the Chinese aggression.
The last of the eight islands was taken in July 1992.

3- After 1991:
In September 1990, CPV Secretary General Nguyên van Linh, Premier Do Muoi and CPV Central Committee Advisor secretly came to China and met with CPC leaders in Cheng Du to ask for re-establishment of diplomatic relationships. It was there the CPV leaders made concessions, including transfer of a part of the territory in Northern border (1999), 11,000 square kilometers in the Tonkin Bay (2000) and the Eastern Sea in exchange for the CPC's support for maintaining socialism in Vietnam.

Regarding territorial concessions including the Eastern Sea, CPV Secretary General Do Muoi with a support of Chief of State Le duc Anh, No 2 person in the Politburo in June 1992 Central Executive Committee's meeting stated that "socialism is a great interest of the party, and land and sea issues are of no significance. We need to sacrifice minor things in exchange for bigger ones."
For the past few years, the Communist Party of Vietnam has fully exercised its authority to suppress any opposition, including any voice against China's invasion of the Eastern Sea. Even some young people who wore 'blue' or 'green' T-shirts have been imprisoned: "Blue" represents the color of sea, implying that it is China that is invading and occupying Vietnam's Eastern Sea; "Green" means the color of tree, representing the plateau of Central Vietnam where Premier Nguyên tan Dung and the CPV have made concessions of a large area to the CPC to exploit bauxite to produce aluminum. It is in this area where CPC has been implanting some 20,000 Chinese workers and they will be members of one of many Chinese 5th columns in Vietnam to take over Vietnam in the future.
On September, 30, 2009, the "Electronic News", an official medium of the CPV Central Committee translated and printed an article from the CPC "The World" covering a Chinese military Exercise that took place on August 18, right in the area of the Fiery Cross of Spratlys where Chinese have built at least 5 fortified structures for their troops to protect the southern part of the region. The "Electronic News" is a medium run by Dao Duy Quat, General Editor, a 2nd official in command channel of the Party Central Committee Agitprop. & Education Department. In so doing, the CPV medium becomes a mouthpiece of the CPC in Vietnam and tacitly recognizes China's sovereignty over Spratlys.
And also, it is no surprise that the killings and beatings of Vietnamese fishermen from June to September 2009 by Chinese Naval units have not met with any reactions from the Socialist Republic of Vietnam.

The Chinese scheme of expansion has been carefully calculated and implemented during the past sixty years.
xxxxx

DENG XIAO PING'S SCHEME OF EXPANSIONISM.

Modernization of the Chinese naval forces was one among the Four-Modernization Program that Deng Xiaoping introduced in 1978. In 1991, the PRC bought from Russia 24 SU-27 bombers and 4 transport aircrafts. From the Tiananmen Square incident to 1991 China has spent two billion US dollars to modernize their armed forces. Budget for national defense will increase by 10% every year as it has been reported in the years to come. It had been reported that a negotiation between the PRC and Ukraine was made for a purchase of a carrier, Tbilisi /60,000 tons or Varyag / 67,000 tons. Instead, China bought 4 wrecked carriers from USSR, Ukraine, Australia and has been turning them into carriers.
One of them will come into existence in 2010. The Varyag of this kind can carry 18 SU-27 or 25 Migs-25. China has bought from Iran a technology for fueling in the air so as to widen the flight range of aircrafts from the Eastern Sea as far as to Malaysia. For this purpose a modification to the aircraft H-6 has been completed.

Fig 1.A wrecked carrier

Fig 2. Carrier of Chinese style (?)

Figure 3.Varyag aircraft carrier


Figure 4. Varyag is equivalent to Russian Kuznetsov


CHINA'S MILITARY BUILD-UPS

The PRC Navy now ranks first in military power in the region with 300,000 soldiers, 900 battle ships, 100 submarines, and 1000 air fighters. Their modernization of naval forces aims at a control of the whole maritime surface in the region. General Zhang Xusan, Deputy to the Commander-in Chief was reported as saying on the China Daily (April 7, 1992) that "our naval forces now are to back up the economic development in the region comprising all the disputed islands of the Spratly chain." Vice Admiral Zhang Lianzhong, commander of the Chinese Naval Forces at the same time made it known on the China News Services that "the Communist Party of China Military Council has put out an order that their naval forces be ready to protect their territorial waters and the neighboring areas; as a consequence, with the economic exploitation at the deep sea, the situation would become more complicated and the struggle to control the sea would become more severe."
Together with their aggressive scheme at the Eastern Sea inside the territorial waters of Vietnam, the statements of these Chinese generals have confirmed their ambition of dominance over the region. This is the root of the present dispute in the region.

MILITARY INSTALLATIONS PARACELS:

On the Phu Lam (Woody) island in the Paracels a new runway ( expanded from 1 km to 2.600 km), fresh water reservoirs, and barracks for housing soldiers have been constructed. It has been reported that a thousand soldiers are at present stationed on this island. Paracels is now an advance Chinese naval post to move South.

Military headquarter on Duncan island, Paracels


Military installations, including barracks on Woody, Paracels


Missiles and laser weapons depots on Rock island, Paracels

Barracks on Pattle island, Paracels.

DEPLOYMENT OF NAVAL FORCES TO CONTROL THE REGION


THE TRIANGLE:
-Top of the triangle: Secret Nuclear Naval base in Hainan (Sanya base) with 3 piers for 6 aircraft carriers to activate 2 Blue Water Fleets, a 800 m pier has been completed, and with a hub large enough to host 20 094 nuclear subs. China has 5 of them available. Within the next five years, she will have 5 others. Each is equipped with 12 10,000 km-range multi-headed nuclear missiles. By its side, military installations have been built on Paracels for the purpose of support
-Point ( point A) on the left of the base of the triangle is the Fiery Cross Reef: Five armed concrete buildings have been built on the reef.
-Point (B) on the right of the base of the triangle is the Mischiefs: Four concrete armed concrete buildings have also emerged from the water.

The Secret Naval Base or Sanya Base in Hainan


094 Sub equipped with 6 nuclear missiles on each side.


Song-class sub (?) run by German- made engines that operates quietly under the water and is equipped with 1000 km missiles. US satellites can't find it out while it moves under the water.

THE SPRATLYS
Point A: The Fiery Cross:


Headquarter.



Facility for Supplies


Plaform (96m x 116 m) for helicopters use in the far corner. It could be used as a pad to launch missiles to shoot down satellites that guide enemy carriers.


Point B: The Mischiefs


Headquarters and logistic facilities.

Satellite pictures of fortified structures constructed on such other reefs as Chigua, Johnson, Kennan, South East Cay are not included. These reefs lie inside the triangle.

The purpose of Naval forces deployment is "to protect the territorial waters" claimed by China and also "to back up the economic development" as above stated. However, her ambition does not stop there. She intends to expand China territory to South East Asia as proposed by Mao Tse Tung in 1954. Before reaching that goal, Vietnam must be annexed to China. The Communist party of Vietnam (CPV) is little by little working toward that goal. Also, in order to consolidate her power over the Eastern Sea, China need to control the East West sea lane that is the Malacca Strait.

In the long range, China intends to solve her population problem as Tri Hao Diên, Chinese Defense Minister explicitly stated in April 2005 that China territory is just large enough for 500 million people only; and her other 800 million people should be sent to Australia and America.

Briefly, Chinese hegemony is a threat to the region stability. So long as the Chinese Blue Sea Fleet has not been successfully activated, the region enjoys safety. However, when China's navy becomes strong enough, there will be serious problems for countries in the West. The sea lane through Malacca strait will be blocked by Chinese naval forces when they are able and dare to do so, especially with a support of the CPV playing a role of a puppet to carry the CPC's expansionist scheme. At that time, the world would be in trouble.


***


In conclusion, with the present policy of "entire and full cooperation" as put out by the communist party of China (CPC) over a decade ago, the communist party of Vietnam (CPV) has implemented it gradually, and carefully. The CPC has long planted its faithful Vietnamese agents to hold key positions in a leading body at the top level of the CPV apparatus. A super intelligence or super Secret Service agency, "the General Department 2" has been established to control and direct all state agencies, including Defense and Security Ministries, so as to maintain all activities in compliance with the CPC line of action. Moreover, since 1991, CPC leaders have had a say in appointing such important positions as Secretary General of the CPV; Chief of State and Prime Minister of SRV. As a consequence, concessions of territories on the Northern boundaries and transfer of 11,000 square kilometers of the Tonkin Bay to China in 1999 and 2000 were made easily
and smoothly, though at first secretly. SRV dared not have any reaction against the January 8, 2005 killing of 8 Vietnamese fishermen , sinking their wooden boats and capturing others by a Chinese naval patrol unit in an area located at the west side of the new demarcation line of the Tonkin Bay. Moreover, a Chinese patrol ship chased a Vietnamese fishing boat to the shore of Thanh Hoa province before leaving without incident. In July 2007, a Vietnamese fisherman was killed and several others were wounded near Spratly Island while a Vietnamese naval ship stood still watching the event. Recently, SRV police and military personnel were mobilized to suppress and suffocate all anti-2008 Olympic demonstrations after the spokesman of the Chinese Ministry of Foreign Affairs openly chided Hanoi for not preventing students of Hanoi and Saigon universities from so doing on Dec. 9 and 16, 2007…. These are few examples of what has happened since 1991.
The CPV has been working hard to serve the latter's interests, one of which of course is Chinese expansionism in South East Asia and SRV will be then an advance force in the front line to achieve this objective under the direction of Red China.
___

* An excerpt from Dr Nguyen Van Canh's book: Cong San Tren Dat Viet (Communism on Vietnam's Soil), Chapter XIII, Vol. II., Kien Quoc,( California) 2003, pp. 353-368 ; summarized and translated by Pham Loc. Revised Nov. 15, 09
* Dr. Nguyen van Canh, a former Visiting Scholar, Hoover Institution on War, Revolution and Peace, Stanford University ; Director, Center For Vietnam Studies, California.

/////////////////////////////////